Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

TẬN DỤNG 24 GIỜ...



Trong ngày, nếu chúng ta muốn,
      chúng ta có thể tìm thấy những chuyện dễ chịu,
      những niềm vui của cuộc sống,
      những giây phút thoải mái.


Ngay từ sáng sớm, hãy bắt chước những con chim,
      với tâm hồn đầy âm nhạc.
Mỗi ngày là một cuộc hành trình dài 24 giờ.


Tại sao không vừa hành trình vừa yêu thương,
      vừa làm cho người khác yêu thương mình?
      Điều đó đòi hỏi phải biết chú ý tới người khác,
      biết quan sát những hành vi tích cực
      mà những người ta gặp có thói quen hay là...


      Để ý khen ngợi một đống chuyện đang xảy ra trước mắt đâu có khó khăn gì: khen một ai đó vì y có chiếc xe sạch sẽ, vì y thường xuyên cào cỏ chung quanh nhà y, vì y ăn mặc đàng hoàng chứng tỏ y muốn được tôn trọng xứng với địa vị y, hay y có một nhu cầu trong vô thức là được người khác chú ý tới. Khi họ lưu tâm chăm sóc một điểm nào đó, thì chắc hẳn họ cũng muốn được người khác thấy và chú ý đến.

      Những quan hệ đơn giản giữa người với người bắt đầu từ những cái nhỏ nhặt vô nghĩa nói lên một sự lưu tâm, một cái nhìn thiện cảm.

      Một hôm, tôi đang đứng cùng bạn bè - lúc đó chúng tôi là những sinh viên đại học - thì một chàng trai vai vuông, thân hình đặc biệt rắn chắc, đôi chân hơi ngắn, bước tới, với nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt tròn và ửng đỏ. Tôi giới thiệu anh ta với các bạn tôi: “Đây là Charles, một tay rất đặc biệt, một người quyền biến đầy tài năng, cứ đặt anh ta vào một tình huống khó xử, cho anh ta một cuộn dây nhỏ, một con dao nhíp, một vài mẩu sắt nhọn, vậy là anh ta có thể ra khỏi bất cứ một tình huống khó khăn nào”. Tôi mô tả về anh ta một cách khôi hài, nhưng đó chính là quan niệm tôi có về Charles mà tôi đã từng chứng kiến anh ta hành động. 40 năm sau, cùng với nụ cười đó, Charles nhắc lại cho tôi lời giới thiệu vừa rồi, là điều đã khơi dậy một thiện cảm, một sự quý mến giữa chúng tôi với nhau.

      Không có bao giờ người ta lại trách cứ một cái nhìn tích cực, một lời nói dễ thương về một người nào. Đó là một niềm vui lâu bền mà người ta tạo ra được.

Trước khi nói một điều gì
      có thể làm chướng tai người khác,
      cần phải suy nghĩ cho kỹ cho lâu,
      bởi vì cái vết thương gây ra
      phải lâu lắm mới thành sẹo.


Nếu ta không có thời giờ để suy nghĩ,
      hãy nói những lời thật dễ thương,
      không làm ai bị tổn thương,
      chúng sẽ đem lại những hậu quả thật tốt đẹp.


Những lời nói tích cực dẫu có quá đáng
      cũng không gây nên vấn đề gì.


Ta thường thấy nhiều người mất bình tĩnh, trở nên gây gổ,
      giữ bụng hận thù
      thậm chí chỉ vì một lời nói bóng gió
      khiến người ta thấy được ác tâm,
      hay lòng nghi ngờ, hoặc đổ lỗi khéo léo,
      hay một lời châm chọc ẩn dưới bề mặt tích cực.


Ta không bao giờ thấy ai bực bội
      khi nghe một lời khen
      dẫu cho lời khen đầy phóng đại.


Không ai nhờ ta sửa lỗi người khác cả,
      cho dẫu họ có nhiều tật xấu khó chịu
      hay những khuyết điểm rõ rành rành.


Vả lại, thường xuyên ngày nào ta cũng có sứ mạng
      phải yêu tha nhân,
      phải lưu tâm đến họ,
      phải mau mắn đem lại niềm vui, niềm hoan lạc,
      và làm họ thăng tiến trên con đường hạnh phúc.


Lo lắng cho người khác với cái nhìn tích cực,
      không những làm họ chú ý tới ta,
      mà còn gây thiện cảm nơi lòng họ,
      và làm ta vui tính hơn lên.


Gợi ý:

Hãy bắt chước con ong,
      dẫu chúng bay thật xa,
      cũng không quên mục đích,
      chúng đến những bông hoa,
      và chỉ lấy ra cho mình
      những gì làm ra mật.

1 nhận xét: