Thứ Bảy, 27 tháng 5, 2017

HÃY CÁM ƠN



2. HÃY CÁM ƠN
Hãy cảm ơn vì bạn chưa có tất cả những thứ mình mong muốn. Vì nếu bạn đã có đầy đủ rồi thì không còn gì để bạn chờ đợi và hy vọng.

Hãy cảm ơn vì nhiều kiến thức bạn chưa biết. Vì nếu bạn đã biết hết rồi thì bạn không còn cơ hội để học hỏi.

Hãy cảm ơn vì những lúc khó khăn. Vì chính những lúc khó khăn đó giúp bạn trưởng thành hơn.

Hãy cảm ơn vì bạn còn có những nhược điểm. Vì nếu không còn nhược điểm bạn cũng không có cơ hội để cải thiện bản thân.

Hãy cảm ơn vị những thử thách. Vì mỗi thử thách mới sẽ xây dựng nội lực và nhân cách của bạn.

Hãy cảm ơn những lỗi lầm bạn mắc phải. Vì những lỗi lầm đó sẽ dạy bạn những bài học quý giá.

Hãy cảm ơn những lúc bạn mệt mỏi. Vì sự mệt mỏi hay đuối sức chứng tỏ bạn đã rất nỗ lực.

Hãy cảm ơn những nghịch cảnh. Vì cuộc sống trọn vẹn nhất sẽ đến với những ai dám đương đầu và vượt qua nghịch cảnh.

Hãy cảm ơn những muộn phiền. Vì khi bạn biết ơn những muộn phiền, chúng có thể trở thành điều may mắn và mang lại niềm vui cho bạn


(Nguồn: Luôn mỉm cười với cuộc sống – Nhã Nam tuyển chọn)

CUỘC SỐNG LÀ MỘT MÓN QUÀ


1 CUỘC SỐNG LÀ MỘT MÓN QUÀ
Hôm nay trước khi bạn nghĩ về việc nói ra một lời không tử tế – Hãy nghĩ về một ai đó không thể nói được.
Trước khi than phiền về vị của món bạn đang ăn – Hãy nghĩ về ai đó không có gì để ăn.
Hôm nay trước khi bạn than van về cuộc sống – Hãy nghĩ về ai đó đã lên thiên đàng quá sớm.

Thứ Năm, 25 tháng 5, 2017

TỰA HẠT GIỐNG


ẤN TƯỢNG TÍCH CỰC TỰA HẠT GIỐNG

MỖI LẦN BẠN MỈM CƯỜI với một người đưa tin,
bật cười khi nghe chuyện tếu của một đồng sự,
cám ơn một trợ lí,
hoặc đối xử với người lạ
một cách lịch thiệp và trọng thị
là một lần bạn phóng ra năng lượng tích cực.
Năng lượng này tạo cho người một ấn tượng
và ấn tượng này lại được chuyển tiếp
qua vô số người mà mà họ sẽ gặp sau đó.
Dấu ấn này có hiệu ứng khuyếch đại lên.
Và cuối cùng những ấn tượng tốt đẹp ấy
lại quay trở về với bạn.

Thứ Tư, 24 tháng 5, 2017

LUẬT VỊ NHÂN SINH - LM Pio Ngô Phúc Hậu

LUẬT VỊ NHÂN SINH
EM.
Sáng nay tôi phải chứng kiến một cảnh tượng đau thương đến rơi lệ. Một em bé chừng sáu tuổi vừa đi vừa khóc. Khóc tức tưởi. Đi thất thểu như tên tử tội leo lên đoạn đầu đài. Một bầy con nít bu xung quanh vừa đi vừa hô to: “Ỉa trong quần! Ỉa trong quần…!”. Cười ngặt nghẽo. Cười vô nhân đạo. Cười trên nỗi thống khổ của người khác.
Từ trên lầu tôi chạy vội xuống để tìm hiểu nông nỗi. Thì ra:

HÌNH THÀNH ĐỊNH HƯỚNG - Lm Fx Ngô Phục


HÌNH THÀNH ĐỊNH HƯỚNG

Thời học ở Tiểu Chủng Viện, tương đương với Trung Học Phổ Thông, tôi chỉ vô tư ăn học… Bước chân vào Đại Chủng Viện là bắt đầu ưu tư nhiều chuyện : bậc sống gia đình hay độc thân ? và sẽ thực hiện thế nào cuộc sống ấy khi đã chọn một trong hai…

Chuyện bậc sống gia đình thì dệt bằng thơ, bằng mộng, với những con người, những mối tình hình như đã chớm nở, đẹp vô cùng, đầy ắp mộng mị…
Lý tưởng linh mục cũng tuyệt vời, bầu trời rộng mở, nhưng ẩn chứa bão táp phong ba…
Từ những ray rứt đó bao giờ tôi cũng nạp đơn chịu các chức vào những ngày chót ! Có những lần cha Bề trên Bat. Nguyễn Sơn Lâm phải hỏi “Sao vậy cụ ?” ! Ở Đại Chủng Viện Xuân Bích các cha giáo gọi các thầy là “ông”, là “cụ” !
Bề trên và cha linh hướng đã đồng hành cùng tôi tìm định hướng, nhưng cá nhân tôi nắm quyền quyết định qua các sự kiện…

ĐI TU LÀM LINH MỤC - LM Fx Ngô Phục


ĐI TU LÀM LM
+ Những bước đi đầu tiên : Tiểu Chủng Viện.

Được tin từ cha sở : Đã thi đậu vào Tiểu Chủng Viện ! Mừng quá !... Cảm giác nhớ lại : mừng hơn bất cứ thi đậu những bằng cấp lớn sau này !
Tôi nhảy mừng suốt cả ngày ! Gia đình sống như ngày hội ! Mẹ gặp ai cũng khoe… Người ta đi ngoài đường mẹ cũng kêu giật lại, khoe ! Chị tôi đứng tư thế nghiêm kiểu quân đội trước mặt tôi, cúi đầu "chào chú”, ôm tôi cười phở lở rồi hôn lên trán... Tôi vô cùng hạnh phúc, chưa biết nghĩ tới những khó khăn sau này...

CHUYỆN NHỚ ĐỜI - Lm Fx Ngô Phục


THỜI HỌC TIỂU CHỦNG VIỆN KIM LONG - HUẾ

Tôi bị bệnh chảy máu cam được cha quản lý cũng gọi là cha "Việc" kiêm coi bệnh nhân cho phép đi khám bệnh với một bác sĩ người Pháp ở ngoài phố Morin...
Có một chú đưa tiền nhờ tôi mua những bóng đèn pile. Khám bệnh xong ra pharmacie mua thuốc theo toa. Người bán thuốc đưa một gói nhỏ để vô túi quần...
Sau đó ghé ra quán tạp hoá mua những bóng đèn pile nhỏ. Người bán gói lại, tôi nhận và bỏ vô túi quần... 

Cẩn thận đem 2 gói tương đương kích cỡ ra kiểm tra và học thuộc lòng gói nào bên phải, gói nào bên trái... Đã có lệnh cấm mua bóng đèn pile hỗ trợ lệnh cấm bắt ve ban đêm !...
Khi vào phòng cha Việc để báo cáo việc đi khám bệnh và trình toa và thuốc đã mua để ngài chỉ dẫn sử dụng, toa viết bằng tiếng Tây...
Chúa, Mẹ ơi ! quýnh quáng thế nào mà tôi lấy gói bọc bóng đèn pile đưa cho ngài ! Ngài đang cầm trong tay, chưa mở ra là tôi đã biết đưa lộn gói giấy rồi, nhưng vì quá sợ nên tôi đứng như trời trồng, không dám mở miệng ! Ngài mở ra, nhìn tôi mà cười... Có lẽ vì quá tức cười ngài mới cười, chứ bình thường ngài nghiêm và rất nóng nảy...

Ngài hỏi : "Thuốc chi mà lạ ri chú ?" ! Tôi lúc đó chắc là mặt mày tái xanh, tim đập dồn dập, không trả lời mà thinh lặng đưa cái gói còn lại cho ngài...

Ngài từ từ để gói bóng đèn ở chân tượng Đức Mẹ lớn chưng giữa bàn, sau đó ngài chỉ cho tôi uống thuốc...

Tôi cứ tưởng tháng đó xách vali ra cổng, nhưng sao may quá, bề trên rao điểm : 4 rưỡi – 5 ! Hú hồn !... Đó là cha "Việc" Micae Nguyễn Văn Tường (+) thánh thiện nhưng nóng nảy có tiếng !... Tôi nhờ Phan Xuân Thanh năm đó được chia dọn, quét phòng cho ngài lấy dùm gói bóng đèn nhưng anh ta sợ không dám, còn tôi thì đi qua đi về, nhìn qua cửa sổ, thấy gói bóng đèn như bản án lơ lửng cả năm học đó...

Nghĩ lại còn run ! Hú hồn !...

Thứ Ba, 23 tháng 5, 2017

TIẾNG GỌI YÊU THƯƠNG - Lm Anthony de Mello - SUY NIỆM 4


SUY NIỆM 4 – PHẢI TÌM HIỂU CHƯƠNG TRÌNH ĐÃ CÀI ĐẶT

“Và anh thanh niên ấy bỏ đi vì tiếc tài sản kếch sù của mình” (Mc 10,22).

Bạn có ngạc nhiên không khi biết rằng bạn đã được lập trình (cài đặt) để sống bất hạnh và vì thế, dù bạn có làm gì để hạnh phúc, bạn cũng cứ thất bại?
Tương tự như máy của bạn đã được nhập đầy các phương trình toán học, nên mỗi khi bạn gõ phím để lấy ra những câu thơ của Shakespeare, bạn đều thất bại.

Nếu muốn hạnh phúc thì điều trước tiên bạn cần làm không phải là nỗ lực, cũng không phải là có thiện chí hay có những ước muốn tốt, mà hiểu rõ bạn đã bị lập trình chính xác như thế nào. Sự việc ấy như sau:

TIẾNG GỌI YÊU THƯƠNG - Lm Anthony De Mello - SUY NIỆM 3


 SUY NIỆM 3 – KHÁM PHÁ CHƯƠNG TRÌNH ĐƯỢC CÀI ĐẶT TRONG ĐẦU ÓC MÌNH

“Ai xin ngươi áo trong thì hãy cho luôn cả áo ngoài; ai ép ngươi đi một dặm thì hãy đi với họ hai dặm” (Mt 5,40-41)
Nếu nhìn cách các việc của bạn được sắp xếp lại với nhau và cách bạn vận hành chúng, bạn sẽ thấy trong đầu mình đã có cả một chương trình được cài đặt, một loạt các yêu cầu thế giới phải thế nào, bạn phải thế nào và bạn cần có những gì.

Ai chịu trách nhiệm về chương trình được cài đặt ấy? Không phải bạn. Không phải bạn quyết định những điều căn bản ấy, như các yêu sách, các ước muốn, những điều được cho là nhu cầu, các giá trị, các sở thích và các thái độ của mình.
Chính cha mẹ, xã hội, văn hoá, tôn giáo, kinh nghiệm quá khứ của bạn đã nạp tất cả những yêu cầu vận hành ấy vào trong bộ máy của bạn.
Từ đó, dù bạn có bao nhiêu tuổi, có đi đâu, bộ máy ấy cũng theo bạn và cũng hoạt động từng giây từng phút trong ngày, bắt cuộc sống, con người và bản thân bạn phải thoả mãn các yêu cầu của nó.
Nếu các yêu cầu ấy được thoả mãn, máy sẽ cho bạn bình an và hạnh phúc. Còn nếu không, dù không phải do lỗi của bạn, máy sẽ gây ra những cảm xúc tiêu cực khiến bạn phải đau khổ.

TIẾNG GỌI YÊU THƯƠNG - Lm Anthony De Mello - SUY NIỆM 2



SUY NIỆM 2 – NHỮNG NGUYÊN NHÂN ĐƯA TỚI BẤT HẠNH

“Nếu ai đến với Tôi mà không ghét cha mẹ, vợ con, anh chị em mình, và ngay cả mạng sống mình, thì không thể làm môn đệ Tôi” (Lc 14,26).

1. Hãy nhìn ra thế giới và xem những sự bất hạnh chung quanh bạn và cả ở nơi bạn. Bạn có biết do đâu mà người ta bất hạnh như thế?
Có thể bạn cho rằng do cô đơn, do bị đàn áp, do chiến tranh, do hận thù hay do vô thần. Nhưng như thế là bạn đã lầm.

Chỉ có một nguyên nhân duy nhất đưa tới bất hạnh: đó là do bạn đã có những tin tưởng sai lầm trong đầu mình, những sự tin tưởng phổ biến và được nhiều người tin nhận tới mức bạn chưa bao giờ đặt vấn đề về chúng. Chính vì những tin tưởng sai lầm này mà bạn nhìn thế giới và cả bản thân mình một cách lệch lạc.
Bạn đã sắp xếp mọi sự quá kỹ và xã hội áp lực bạn quá mạnh, nên bạn đã bị lừa để nhìn thế giới một cách lệch lạc.
Cũng chẳng có lối thoát nào cho bạn vì ngay cả chút hồ nghi rằng bạn đã nhận thức lệch lạc, đã suy nghĩ sai, đã tin không đúng, bạn cũng không có.

TIẾNG GỌI YÊU THƯƠNG - Lm Anthony De Mello - SUY NIỆM 1


SUY NIỆM 1 – TÌNH CẢM THẾ GIAN VÀ TÌNH CẢM THIÊNG LIÊNG

“Có ích lợi gì khi được cả thế gian mà đánh mất sự sống mình?” (Mt 16,26).

1. Hãy nhớ lại tình cảm mà bạn cảm thấy khi có người khen mình, khi bạn được tán thành, đón nhận và ủng hộ. Rồi so sánh với tình cảm dâng lên trong lòng bạn khi bạn ngắm mặt trời mọc, hay khi bạn nhìn ngắm thiên nhiên nói chung hoặc khi bạn đọc một cuốn sách và xem một bộ phim hết sức thích thú. Hãy nếm lại thứ tình cảm này.

Rồi so sánh với thứ tình cảm ban đầu, thứ tình cảm nổi dậy nơi lòng bạn khi bạn được ca tụng. Hãy nhớ rằng thứ tình cảm thứ nhất ấy xuất phát từ chỗ bản thân mình được tôn vinh, bản thân mình được đề cao. Đó là tình cảm của thế gian. Còn loại tình cảm thứ hai là do mình được hoàn thành, một tình cảm thiêng liêng.

KIỀNG BA CHÂN -Lm Pio Ngô Phúc Hậu


KIỀNG BA CHÂN

EM.

Tôi đến thăm Em. Em mời tôi một điếu Samít. Vừa thơm vừa đượm khói. Vợ Em lúi húi ở trong nhà bếp, vừa đun nước vừa góp chuyện. Vợ Em khoe thằng Tuấn học giỏi.

Tôi hỏi Em:
– Tuấn học lớp mấy?
– Em ơi! Cha hỏi con mình học lớp mấy?
– Lớp bốn.
– Nó học với cô nào vậy?
– Biết đâu à. Nghe nói nó học với cô Bắc Kỳ nào đó. Vợ Em trả lời một cách vô tư như thế.

Em cho con đi học mà không biết con mình học lớp mấy. Vợ Em biết con mình học lớp bốn, mà không biết con mình học với ai. Nói là cô giáo Bắc Kỳ, cũng chỉ là biết mơ hồ vậy thôi. Tôi tỏ vẻ không vui. Vợ chồng Em chống chế.

VỀ CHUYỆN ĐẠO - Lm Fx Ngô Phục


11. Về Chuyện Đạo ...

Về chuyện Đạo... Con nghĩ gia tài giáo xứ và dòng tộc mình không phải là quan Thượng thư Ngô Đình Khả, là Tổng thống Ngô Đình Diệm, là Tổng Giám Mục Ngô Đình Thục... hoặc các chức quyền, chức sắc khác đạo, đời ! Tất cả đều qua đi ! Gia tài vỹ đại của chúng ta là hàng trăm thánh Tử Đạo, dù là vô danh, gia tài ấy tồn tại vĩnh viễn và vô cùng quý giá ...

Từ truyền thống đó bà con mình có một đức tin tốt, một nền đạo đức đơn giản, bình dân, nhưng rất hiệu quả. Từ ông bà, cha mẹ, con cái, cháu chắt... có truyền thống quý mến cha thầy, nữ tu, dì phước, ông trùm, ông câu, ông biện. Đặc biệt kính trọng chức Thánh... Thời con còn nhỏ, giáo xứ mình là họ lẻ của giáo xứ Mỹ Phước, do thiếu linh mục, do mất an ninh. Hồi xưa thì ngược lại... Cho nên xứ mình chỉ có các nữ tu mà không có cha sở. Xứ mình không gọi các nữ tu là xơ, là dì, nhưng gọi là chị dù già hay trẻ... : "Chị Nhà Phúc".

ĐỨC DŨNG CỦA NAM NHI - Lm Pio Ngô Phúc Hậu


ĐỨC DŨNG CỦA NAM NHI

EM.

Mẹ Em đã đến khóc với tôi. Tất cả chỉ vì Em.
– Bây giờ con không còn khả năng để dạy con của con nữa. Nó coi con không ra gì.
– Con của chị ngoan lắm mà.
– Hồi còn bé nó rất ngoan, bây giờ nó bắt đầu hư. Hôm qua nó ăn cắp tiền. Con bắt nó nằm xuống, nó nằm thẳng băng như khúc gỗ. Con đánh mười roi. Nó không xin bớt, không xuýt xoa, không gồng mình, không khóc. Con đánh xong, nó đứng phắt dậy, cười hề hề: “Mẹ đánh như gãi ngứa”. Nói rồi nó bỏ đi một mạch… Chồng con phải bươn chải đây đó, có khi cả tháng chưa về một lần. Cực khổ như vậy mà vẫn chưa đủ ăn, thì còn giờ đâu để ngó ngàng đến con cái. Một mình con phải lo dạy dỗ nó.Nói thì nó không nghe. Đánh thì nó chê là gãi ngứa. Con không biết phải làm gì bây giờ. Xin cha cầu nguyện cho gia đình con.


Thứ Hai, 22 tháng 5, 2017

SỐ PHẬN NGHIỆT NGÃ - Lm Pio Ngô Phúc Hậu


SỐ PHẬN NGHIỆT NGÃ

EM.
Em là một học sinh ưu tú của tôi. Môn văn, toán và sinh ngữ trên học bạ của Em tôi luôn phê: giỏi. Về tư cách thì Em nết na kiểu đàn chị. Cha mẹ Em có địa vị trong xã hội và có uy tín lớn trong họ đạo. Tương lai của Em sẽ rực rỡ, tôi vẫn thầm nghĩ như thế.

Sau hơn mười năm xa cách, tôi gặp lại Em ở Sài Gòn. Em kể chuyện về đời mình. Sau khi thi đậu Tú Tài Hai, Em lấy chồng. Chồng Em là một anh Trung Úy Hải Quân. Thật xứng đôi vừa lứa. Em hãnh diện với bạn bè. Tụi nó từ Cần Thơ lên chia vui với Em. Đầy một xe. Em đang tíu tít với bạn bè cũ, thì chồng Em gọi giật giọng:
– Em!
– ?
– Làm cái gì mà cứ đứng hoài ở đó? Bà con hai họ đang chờ muốn dài cổ ra kìa!

Em mất mặt với bạn bè. Chúng nó lên xe không một nụ cười từ giã. Còn Em thì lủi thủi đi vào, đứng bên cạnh người chồng vô tâm vô tình. Cúi đầu xá trước bàn thờ tổ tiên, mà cứ ngỡ đó là bàn thờ của người dưng nước lã. Tiệc tùng linh đình. Quà tặng chồng chất. Chụp hình chung. Chụp hình riêng… Em vô cảm.