Sống giây phút hiện
tại một cách càng ngày càng triệt để, sẽ đem lại cho ta niềm vui sống, và làm
năng suất ta ngày càng tăng.
Roger, một tâm lý
gia Hoa Kỳ, đã giữ một vai trò quan trọng trong những năm 1970-1980, quả quyết
rằng:
Một giây phút trong
cuộc sống đều mang tính mới mẻ nếu chúng ta không bị cơ chế phòng thủ chi phối.
Ngày mai ra sao,
sao mà biết được? Ngày mai được thể hiện bằng những gì ta sẽ nghĩ, sẽ làm. Chỉ
việc chờ nó tới, nó đang lao về phía ta, và ta không thể tránh nó được. Ngay
lúc này, ta không biết gì về tương lai và ngày mai cả.
Cái tôi, cái bản
ngã nổi lên từ những kinh nghiệm thu thập được từ mỗi giây phút hiện tại. Thay
vì phí thì giờ tự hỏi mình, tự gieo nghi hoặc cho mình, hay tạo ra những tâm
tình tội lỗi về quá khứ, mơ mộng những kế hoạch cho tương lai bấp bênh, ta nên
cố gắng sống tràn đầy giây phút hiện tại bằng cách hành động tích cực đầy giá
trị.
Tôi quen một thanh
niên kia có nhiều trọng trách. Trong cùng một ngày nọ anh nhận được tin người
thân bị đau nặng, nghe cấp trên phê bình chua chát về cách xử sự và làm việc của
mình, thậm chí bị nghi ngờ về sự ngay thẳng của mình. Bị bất hạnh chồng chất,
anh nao núng và bị cám dỗ đổi môi trường làm việc. Anh hồi tưởng lại, hướng về
Thiên Chúa để lấy lại can đảm, hồi phục lại lòng tự tin. Anh tìm lại được nụ cười
và đơn sơ thú nhận:
Tôi lưu tâm mọi sự.
Cuộc đời là như thế.
Vấn đề là lại tiếp tục
Những gì còn tuỳ thuộc vào ta.
Cuộc đời là như thế.
Vấn đề là lại tiếp tục
Những gì còn tuỳ thuộc vào ta.
Lắm lúc chúng ta có
vẻ là những tay bơi, học mọi kỹ thuật bơi qua sách vở, theo lối hàm thụ, hay
theo những khoá học, mà không bao giờ đi đâu để tắm ngoài phòng tắm. Chúng ta
biết thao thao bất tuyệt nói về nghệ thuật bơi, nhưng khi xuống nước là chúng
ta chìm lỉm.
Đừng mất thì giờ tiếc
nuối quá khứ, hay cằn nhằn trách móc những người đáng lý phải giúp đỡ ta, cũng
đừng lo sợ tương lai, than vãn vì ta thiếu chuẩn bị. Hãy tập lấy thói quen làm
điều gì tích cực ngay giây phút hiện tại.
Rất nhiều người
không biết nghỉ xả hơi, không biết tạo cho mình những cơ hội nghỉ ngơi, họ làm
ra vẻ quá quan trọng, những động tác nhỏ nhất của họ cũng được gán cho một tầm
quan trọng quá đáng. Họ tỉ mỉ, cầu toàn, vì quá chú trọng đến tiểu tiết nên họ
không sao tiến bộ được, không tiến hoá cũng không biến đổi được.
Người cầu toàn cũng
như người tỉ mỉ, đều là những người quá mức cẩn thận, họ quá chậm chạp, họ trở
nên đình trệ, thay vì những lanh lợi. Họ làm giây phút hiện tại bị đông cứng bằng
cách biến mình thành thụ động.
Khi muốn nói: đừng
có ai làm ra vẻ quan trọng cả, ta nên nói một cách đơn sơ: hãy cẩn thận, nhưng
đừng tỉ mỉ. – Hai câu nói đó giống nhau, nhưng động lực trong hai câu khác
nhau: một đàng không chịu tiến bộ bao lâu chưa đạt được động tác hoàn hảo, một
đàng chỉ muốn đỡ mệt óc bằng cách chuyên chú vào việc khác.
Giây phút hiện tại
không thể là thời điểm cứng ngắc, không thể lay chuyển, bị cố định trong một
tình trạng bị kiểm soát, một là giai đoạn phù hợp với nhu cầu và cách sống của
ta.
Chúng ta phải mở rộng
tâm trí đón nhận những gì hiện đang xảy ra lúc này. Roger
nói như vậy.
Nếu chúng ta gặp
nhiều khó khăn không cho phép chúng ta sống giây phút hiện tại, là vì chúng ta
chờ đợi quá nhiều chuyện phi thường trong tương lai.
Chúng ta quên rằng
thời điểm quan trọng nhất trong cuộc đời là giây phút hiện tại, và cả cuộc đời
ta không bao giờ có giây phút nào quan trọng hơn giây phút hiện tại. Không bao
giờ ta sẽ có được giây phút nào hạnh phúc hơn giây phút hiện tại, giây phút mà
ta có thể từ đó tự phát rút ra hạnh phúc và niềm vui của mình.
Cuộc sống chính là
bản thân ta, là thái độ hiện có của ta, là cách hiện tại ta đang xử sự đối với
chính mình, đối với tha nhân và đối với Thiên Chúa.
Cuộc sống giống như
một xâu chuỗi Môi khôi, mỗi hành động là một hạt đang len lỏi qua các ngón tay
ta nhịp theo lời kinh ta đọc. Mỗi hành động có tầm quan trọng riêng của nó khi
nó được sắp xếp để thể hiện trong giây phút hiện tại của ta.
Thật khó mà tin được
rằng trong khi muốn xây dựng tương lai ta lại bỏ phí mất thì giờ của mình,
nhưng nếu ta không tận dụng thật sự giây phút hiện tại, thì chính là ta đã bỏ
phí thì giờ. Hôm nay ta biết những gì ta phải làm, ta biết mình đang xây dựng sự
nghiệp của mình, vì cứ mỗi giây phút hiện tại là một viên gạch để xây dựng công
trình ấy. Ta cần gì hơn nữa?
Những hành động thường
ngày không nhằm phô trương được thực hiện một cách đơn sơ trong môi trường ta
đang sống, giữa những người bình thường, lại đóng góp một phần lớn vào hạnh
phúc thường ngày của ta.
Hạnh phúc là một trạng
thái tinh thần mà chúng ta tự tạo cho mình qua cách chúng ta đón nhận và sử dụng
giây phút hiện tại.
Nguồn mạch hạnh
phúc ở ngay trong ta hơn là ở chung quanh ta. Hạnh phúc là niềm vui, là sự triển
nở mà ta cảm nhận được ngay trong bản thân ta khi ta chấp nhận tuỳ thuộc vào
Thiên Chúa, vào tha nhân, vào xã hội và vào đủ các loại biến cố xảy tới.
Giây phút hiện tại
là biểu đồ của cuộc sống chúng ta, là luật lệ cho hạnh phúc thường ngày của ta,
là nguồn phát sinh ra ảnh hưởng mà chúng ta có được trong môi trường sống của
mình, bất chấp ngoại cảnh, dư luận, những người khác bị dao động chung quanh
ta.
Ngạn ngữ Ái Nhĩ Lan có câu:
Nếu bạn chấp nhận mọi người
đúng như tình trạng của họ hiện nay,
họ sẽ ngọt ngào đón tiếp bạn.
Nếu bạn chấp nhận mọi người
đúng như tình trạng của họ hiện nay,
họ sẽ ngọt ngào đón tiếp bạn.
Tại sao chúng ta lại
không áp dụng ngạn ngữ này cho giây phút hiện tại!
Cái tật ưa đổi
thay, thích lăng xăng, hiếu động, giẫm chân lên nhau để làm ta rời khỏi giây
phút hiện tại.
Lo âu, sợ sệt, nuối
tiếc, hối hận, ù lì cũng kéo ta ra khỏi hiện tại, tước của chúng ta toàn bộ sức
lực để kháng cự, chiến đấu.