Những bài học cuộc sống.
Một người đàn ông có bốn cậu con trai. Ông ta muốn dạy cho
các con một bài học rằng không nên phán đoán sự việc một cách quá chủ quan. Vì thế ông cho
mỗi đứa, từng lượt một, đi tới và quan sát một cây lê ở rất xa.
Cậu con cả ra đi vào mùa đông, cậu hai đi vào mùa xuân, cậu
thứ ba đi vào mùa hạ và cậu con út đi vào mùa thu.
Khi tất cả đã đi và trở lại, ông gọi họ lại để mô tả những
gì họ thấy.
Cậu con cả nói rằng cái cây rất xấu xí và cong queo
Cậu thứ hai nói rằng không, nó đầy nụ và rất hứa hẹn.
Cậu thứ ba không đống ý; cậu nói nó trĩu quả và nếm rất
ngọt, nhìn rất đẹp, đó là chiếc cây xinh xắn nhất cậu từng thấy.
Cậu út không đồng ý với các anh; cậu nói nó chín muồi và
trĩu nặng trái, đầy sức sống.
Người đàn ông giải thích với các con rằng tất cả họ đều
đúng, bởi vì mỗi người chỉ thấy một màu trong đời cây.
Ông bảo các con rằng các con không thể phán xét một cái cây,
một con người, chỉ qua một màu, và bản chất họ ra sao cũng như niềm vui, tình
yêu đến từ cuộc sống chỉ có thể đo được vào cuối cùng, khi các mùa đã qua đi.
Nếu bạn từ bỏ khi đang đông, bạn sẽ vụt mất hứa hẹn của mùa
xuân, vẻ đẹp của mùa hè và sự chín muồi của mùa thu.
Đừng để nỗi đau của một lúc nào đó phá hủy niềm tin của thời
gian còn lại.
Đừng phán xét cuộc sống chỉ bởi một lúc khó khăn. Hãy kiên
nhẫn vượt qua những lúc khốn khó và những lúc tươi đẹp hơn chắc chắn sẽ đến vào
một lúc nào đó.
(Nguồn: Luôn mỉm cười với cuộc sống – Nhã Nam tuyển chọn)
Hai trang cùng đăng một nội dung, trang này của Thiền Đăng và trang kia của Fatasa, tại đây:
Trả lờiXóahttp://fatasa1.blogspot.com/2017/09/oi-nguoi-nhu-bon-mua.html
Hai người kết bạn chưa nhỉ?
Nội dung rất tuyệt vời :)
XóaThật ra đời người không như đời cây, chỉ là tương tự trong một lúc nào đó. Đời người luôn biến chuyển phong phú và huyền diệu...
Trùng với một trang bạn sao...
XóaTím thấy cuốn Luôn mĩm cười với cuộc sống có nhiều bài đáng để đọc, nên tuần tự Tím đăng lên, trùng là ngẩu nhiên...dễ thương...
Mình nghĩ trong bài nầy chắc muốn nói đến sự nhận định thiếu khách quan, đúng ra là chủ quan, chỉ biết điều mình thấy và dựa vào đó để kết luận, như thế sẽ thiếu chính xác.
Trả lờiXóaĐiều sợ nhất là khi chúng ta chỉ thấy một mặt của một người và chúng ta dán cho họ một nhãn hiệu...và thế là hết, chúng ta không còn khách quan để thấy họ nữa...
Cám ơn DVD luôn chia sẻ với Tím nhé.
DVD xin chia sẻ thêm! :)
XóaCuộc đời của một con người, chính họ cũng khó lường hết được giữa thành công và thất bại, giữa giàu và nghèo, giữa giỏi và dốt, giữa hay và dở...; không nên đánh giá, nhận định một người theo những biểu hiện ở trên.
Nhưng trong cuộc sống, mỗi con người đều được học hỏi để phân biệt giữa điều tốt và điều xấu.
Khi một ai đó làm điều xấu, dù cố ý hay vô tình, tự bản thân họ đã xếp họ vào thành phần người xấu; người khác đánh giá, nhận định họ là người xấu bởi việc xấu họ đã làm là lẽ đương nhiên!
Cả đời làm điều tốt, vẫn chưa là đủ
Một lần làm điều xấu, cũng đã quá dư