Thứ Ba, 23 tháng 1, 2018

CHA RẤT YÊU CON VÀ CHỜ CON...


“CHA RẤT YÊU CON VÀ CHỜ CON”

*Thương Huyền tuyển dịch

Bé Paco (một cái tên rất thông dụng để gọi các bé trai ở miền Nam Tây Ban Nha) sống với cha trong một thị trấn nhỏ miền Nam Tây Ban Nha. Mẹ nó đã mất cách đây vài năm. Tuy ông Jorghe rất thương con trai nhưng ông luôn giữ một thái độ nghiêm khắc với con. Làm công nhân luyện thép, suốt ngày ông Jorghe phải đối mặt với ngọn lửa. Tình thương của ông cũng nóng bỏng như biển lửa cuồn cuộn trong lò luyện thép nhưng ẩn trong lòng.

Thiếu sự âu yếm của cha, Paco nghĩ rằng chỉ có mẹ thương nó. Nhưng mẹ đã mất nên nó đâm chơ vơ. Vì thế, Paco hay tủi thân giận dỗi. Một bữa nọ, Paco bị điểm kém. Trở về nhà, nó lầm lì. Mệt nhọc sau một ngày làm việc, ông Jorghe nổi cơn lôi đình khi nghe cậu bé rụt rè kể lại chuyện ở trường. Bị cha la mắng, hôm sau Paco bí mật nhét quần áo, ít đồ ăn vào cặp và không trở về nhà sau giờ học. Cậu bé biệt tăm suốt hai ngày.

Ông Jorghe hối hận lắm. Ông bỏ công việc đi khắp nơi trong thị trấn tìm con. Theo lời khuyên của một số người, ông mua một xấp giấy trắng và hơn 20 cây bút lông. Thức trắng đêm, ông Jorghe viết xong chừng 500 tờ cáo thị thật to. Trên nền giấy trắng là dòng chữ “Paco! Cha rất yêu con và chờ con”. Xách theo một thùng hồ tự nấu lấy, ông Jorghe đội nắng mưa đi dán hết số cáo thị. Cái thị trấn nhỏ đâm ra trắng xóa bởi những tờ giấy do người cha dán. Chúng phấp phới trước gió trên tường, trên hàng rào, trông tựa những cánh bướm trắng khổng lồ chập chờn.

Một đêm nữa lặng lẽ trôi qua, ông Jorghe chong đèn ngồi bó gối chờ trước cửa. Ông hy vọng Paco hiểu được tấm lòng của ông và quay trở về. Rạng sáng, ông Jorghe thiếp đi một lát. Ông bừng tỉnh giác khi nghe tiếng gõ cửa rụt rè. Cánh cửa vừa hé mở, ông Jorghe nghe gọi: “Cha!”. Chợt ông Jorghe sựng lại. Không phải tiếng Paco! Nói đúng ra đó là giọng của nó nhưng đã hòa quyện với giọng của năm cậu bé khác đang đứng bên con ông.

Từ ngày ấy, ông Jorghe sống rất hạnh phúc với sáu đứa con trai cùng tên Paco. Ngoài đứa con ruột, năm đứa khác là những cậu bé lang thang cơ nhỡ đã đến với ông theo tiếng gọi “Paco! Cha rất yêu con và chờ con”.
*

Nguồn: Con lớn nhanh bên cha mỗi ngày – Thương Huyền tuyển dịch.

3 nhận xét:

  1. Hi hi hi...
    Một thành Sáu luôn! :)
    Tình Thương vẫn luôn và rất cần thiết
    Đặc biệt là tình thương của cha, mẹ...

    Trả lờiXóa
  2. DVD sang thăm nhà, chúc TĐ và thân quyến năm mới vui khỏe, bình an! :)

    http://vks.kiengiang.gov.vn/Images/TinTuc/1984_0.gif

    Trả lờiXóa
  3. Một phút nóng giận nhưng tình cảm cha con thì với bờ vô bến

    Trả lờiXóa