Tôi quả thực là giàu có
khi tôi ý thức rằng
tôi có đủ năng lực trí tuệ,
sức khoẻ tinh thần, nghị lực tâm linh
để tự chủ lấy mình,
để không bực bội khi gặp những rầy rà hằng ngày,
với niềm xác tín rằng
những vấn đề gây khó khăn cho tôi
khi tôi ý thức rằng
tôi có đủ năng lực trí tuệ,
sức khoẻ tinh thần, nghị lực tâm linh
để tự chủ lấy mình,
để không bực bội khi gặp những rầy rà hằng ngày,
với niềm xác tín rằng
những vấn đề gây khó khăn cho tôi
không bao giờ lại mạnh dạn hơn
những năng lực đang làm tôi hoạt động.
Những nơi tôi nương tựa không bao giờ suy suyễn,
rất vững chắc và không hề vơi cạn.
Tại sao lại không tựa vào Chúa,
tại sao không để não trạng Đức Kitô
được mô tả rõ ràng trong Phúc Âm
thấm nhập vào tâm hồn tôi,
tại sao không nương tựa vào cái gì vững chắc?
Ta thuộc dòng giống những người bất tử,
thánh Gioan nói:
“Ta là con cái Thiên Chúa” (1 Ga 3,1-3).
Nếu những kinh nghiệm sống của ta là hạnh phúc,
thật là tốt để nó ảnh hưởng ta.
Thật dễ dàng khi khích động trí nhớ,
khi khơi đầu óc tưởng tượng lên,
để hồi tưởng lại những dữ kiện đã qua,
làm nên những giây phút dễ chịu.
Lục lọi quá khứ để tìm lại những dữ kiện
làm nổi bật những đức tính
mà ta đã sống một cách trầm tĩnh,
mà ta còn gặp lại cho mình,
chẳng phải là một khám phá hứng thú sao?
Nhắc lại hoài những kỷ niệm ấy,
thưởng thức những giây phút hạnh phúc ấy,
những giây phút ta cảm thấy mình sống,
chẳng phải là tuyệt diệu sao?
Đó là những sinh tố bồi bổ sự sống,
bởi vì chúng không bị hao mòn,
cho dẫu vì rời rạc chúng bị lãng quên.
Tôi có những nỗ lực phải làm
để đặt mình trong tương quan với Thiên Chúa.
Tôi không sao làm được điều đó
mà không tự sửa mình trong giây phút hiện tại.
Thiên Chúa không bao giờ bị tản mạn
ngay khi rời khỏi giây phút hiện tại.
Giây phút hiện tại mà tôi nhớ đến Chúa,
mà tôi ý thức được Ngài hiện diện,
giây phút đó giống như một thang máy
nâng tâm hồn tôi lên tới Ngài
làm cho tôi dễ tiếp cận Ngài,
dễ thấy được, rờ được, thông cảm được;
người ta sẽ nói rằng
Thiên Chúa hạ mình xuống với tôi,
hay tôi nâng tâm hồn lên tới Ngài.
Cái cảm giác ấy tôi có cảm nhận được,
khi tôi chăm chú sống nghiêm chỉnh
một tính chất tích cực,
một đặc sủng sống động cứ 24 tiếng mỗi ngày.
Nếu sáng dậy tôi quyết tâm
sẽ canh chừng tính khí tôi
để không làm tổn thương ai,
thì đó là bước khởi đầu của một ngày hữu ích.
Nếu tôi quyết tâm lại lần nữa
sẽ điều chỉnh tính khí tôi
để sống chương trình của Thiên Chúa dành cho tôi,
để yêu thương một cách cụ thể
những người tôi chung sống
thì tâm hồn tôi sẽ hả dạ hài lòng,
và ban tối khi lên giường ngủ,
tôi sẽ cảm thấy cuộc đời là cái gì tuyệt diệu.
những năng lực đang làm tôi hoạt động.
Những nơi tôi nương tựa không bao giờ suy suyễn,
rất vững chắc và không hề vơi cạn.
Tại sao lại không tựa vào Chúa,
tại sao không để não trạng Đức Kitô
được mô tả rõ ràng trong Phúc Âm
thấm nhập vào tâm hồn tôi,
tại sao không nương tựa vào cái gì vững chắc?
Ta thuộc dòng giống những người bất tử,
thánh Gioan nói:
“Ta là con cái Thiên Chúa” (1 Ga 3,1-3).
Nếu những kinh nghiệm sống của ta là hạnh phúc,
thật là tốt để nó ảnh hưởng ta.
Thật dễ dàng khi khích động trí nhớ,
khi khơi đầu óc tưởng tượng lên,
để hồi tưởng lại những dữ kiện đã qua,
làm nên những giây phút dễ chịu.
Lục lọi quá khứ để tìm lại những dữ kiện
làm nổi bật những đức tính
mà ta đã sống một cách trầm tĩnh,
mà ta còn gặp lại cho mình,
chẳng phải là một khám phá hứng thú sao?
Nhắc lại hoài những kỷ niệm ấy,
thưởng thức những giây phút hạnh phúc ấy,
những giây phút ta cảm thấy mình sống,
chẳng phải là tuyệt diệu sao?
Đó là những sinh tố bồi bổ sự sống,
bởi vì chúng không bị hao mòn,
cho dẫu vì rời rạc chúng bị lãng quên.
Tôi có những nỗ lực phải làm
để đặt mình trong tương quan với Thiên Chúa.
Tôi không sao làm được điều đó
mà không tự sửa mình trong giây phút hiện tại.
Thiên Chúa không bao giờ bị tản mạn
ngay khi rời khỏi giây phút hiện tại.
Giây phút hiện tại mà tôi nhớ đến Chúa,
mà tôi ý thức được Ngài hiện diện,
giây phút đó giống như một thang máy
nâng tâm hồn tôi lên tới Ngài
làm cho tôi dễ tiếp cận Ngài,
dễ thấy được, rờ được, thông cảm được;
người ta sẽ nói rằng
Thiên Chúa hạ mình xuống với tôi,
hay tôi nâng tâm hồn lên tới Ngài.
Cái cảm giác ấy tôi có cảm nhận được,
khi tôi chăm chú sống nghiêm chỉnh
một tính chất tích cực,
một đặc sủng sống động cứ 24 tiếng mỗi ngày.
Nếu sáng dậy tôi quyết tâm
sẽ canh chừng tính khí tôi
để không làm tổn thương ai,
thì đó là bước khởi đầu của một ngày hữu ích.
Nếu tôi quyết tâm lại lần nữa
sẽ điều chỉnh tính khí tôi
để sống chương trình của Thiên Chúa dành cho tôi,
để yêu thương một cách cụ thể
những người tôi chung sống
thì tâm hồn tôi sẽ hả dạ hài lòng,
và ban tối khi lên giường ngủ,
tôi sẽ cảm thấy cuộc đời là cái gì tuyệt diệu.
Để có thể tưởng tượng được
những kho tàng phong phú
dấu ẩn trong tâm hồn con người,
cần phải biết say sưa
với những kinh nghiệm tích cực
về giây phút hiện tại.
Mọi người đều chấp nhận rằng
mỗi người là một sinh vật
có trí tuệ, ý chí và ký ức,
trí tưởng tượng và cảm tính.
Nhưng mọi người đều không nhận ra rằng
những ân huệ của thiên nhiên đó
là những cơ chế máy móc
để làm phát sinh nơi mỗi người
những đức tính, những ân huệ, những nghị lực,
và động lực có khả năng vạch ra trong xã hội
một con đường rõ ràng và hữu ích,
thậm chí có khi cần thiết nữa.
Nếu ta dừng lại để suy nghĩ rằng
nơi mỗi người có những nét thiên tài,
những thành tựu đáng ngạc nhiên,
những phát minh rõ ràng là mới mẻ,
kho năng lực tinh thần, trí tuệ và tâm linh...
có khả năng đo lường được lòng tốt,
lòng khoan dung, sự quảng đại, sự hiến thân
mà Tạo Hoá đã đặt để trong mỗi người chúng ta
tới mức độ nào...
Khi ta quyết tâm trở nên người tốt,
khi ta chăm lo cho công việc đó,
khi ta miệt mài trở nên
những gì ta cảm thấy,
những gì là chính bản thân ta,
ta sẽ hưởng thụ được một sức mạnh vượt khỏi ta,
ta sẽ cảm nếm được sự an bình
mà không ai có thể một mình chế tạo ra được.
Gợi ý:
Sống đức tin chính là
suốt 24 giờ mỗi ngày
ẩn mình bên Thiên Chúa,
dấn thân phụng sự Ngài,
coi Ngài là trọng yếu
xứng với địa vị Ngài.
dấu ẩn trong tâm hồn con người,
cần phải biết say sưa
với những kinh nghiệm tích cực
về giây phút hiện tại.
Mọi người đều chấp nhận rằng
mỗi người là một sinh vật
có trí tuệ, ý chí và ký ức,
trí tưởng tượng và cảm tính.
Nhưng mọi người đều không nhận ra rằng
những ân huệ của thiên nhiên đó
là những cơ chế máy móc
để làm phát sinh nơi mỗi người
những đức tính, những ân huệ, những nghị lực,
và động lực có khả năng vạch ra trong xã hội
một con đường rõ ràng và hữu ích,
thậm chí có khi cần thiết nữa.
Nếu ta dừng lại để suy nghĩ rằng
nơi mỗi người có những nét thiên tài,
những thành tựu đáng ngạc nhiên,
những phát minh rõ ràng là mới mẻ,
kho năng lực tinh thần, trí tuệ và tâm linh...
có khả năng đo lường được lòng tốt,
lòng khoan dung, sự quảng đại, sự hiến thân
mà Tạo Hoá đã đặt để trong mỗi người chúng ta
tới mức độ nào...
Khi ta quyết tâm trở nên người tốt,
khi ta chăm lo cho công việc đó,
khi ta miệt mài trở nên
những gì ta cảm thấy,
những gì là chính bản thân ta,
ta sẽ hưởng thụ được một sức mạnh vượt khỏi ta,
ta sẽ cảm nếm được sự an bình
mà không ai có thể một mình chế tạo ra được.
Gợi ý:
Sống đức tin chính là
suốt 24 giờ mỗi ngày
ẩn mình bên Thiên Chúa,
dấn thân phụng sự Ngài,
coi Ngài là trọng yếu
xứng với địa vị Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét