Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2018

LỜI CHÚA VÀ GIÂY PHÚT HIỆN TẠI


Tôi thường hay suy nghĩ
      một số những bản văn Kinh Thánh.


Mới đọc lần đầu tiên,
      người ta cho rằng hơi quá đáng. 


Đọc đi đọc lại nhiều lần
      mới khám phá ra cái nhìn của Thiên Chúa về con người.


Con người là ai mà Chúa để lòng nghĩ tới?
      Hay con người là gì mà Chúa phải bận tâm?
      Chúa đã dựng nên con người
      kém thiên thần một chút,
      và đã ban cho con người vinh quang và hoa lệ
      (Tv 8,5-7).


Chỉ một mình Thiên Chúa mới biết
      những gì Ngài đã đặt để nơi mỗi người.


Bằng một số diễn từ,
      Ngài cho thấy Ngài lưu tâm tới con người
      tới mức độ nào.


Thiên Chúa yêu quý con người đến độ
      khi bảo vệ con người,
      Ngài bảo vệ hết mình, không giới hạn.


      Một hôm, tông đồ Phêrô ngạc nhiên về tâm lý Đức Giêsu vì Ngài quá khoan dung đối với tha nhân, nên hỏi Ngài để Ngài xác định giới hạn thích hợp: “Khi có người xúc phạm đến con, làm con thương tổn, không tôn trọng con, thì con phải tha cho họ mấy lần?”. Và ở đây, Phêrô thở dài vì tưởng mình đã nhân nhượng quá, ông hỏi thêm: “Có phải con phải tha thứ tới bảy lần?”. Với đôi mắt tròn và nụ cười tươi nở, ông chờ đợi Đức Giêsu tán thành. Phêrô hãnh diện vì mình đã tỏ ra rất đại lượng.

      Bằng một câu, Đức Giêsu đưa ông về thực tế với đôi chút hài hước: “Không phải vậy đâu, Phêrô, không phải chỉ bảy lần, mà bảy mươi lần bảy”. Đức Giêsu muốn nói với ông rằng phải tha thứ bao lâu người xúc phạm tới mình còn sống, và sự tha thứ phải theo hắn cho tới giây phút cuối cùng của hắn.

Qua đoạn Tin Mừng đó, Đức Giêsu cho thấy
      sự quý mến Ngài dành cho con người.


Không được tiêu diệt con người,
      không thể gạt bỏ con người,
      nhưng được phép ngăn ngừa họ khỏi lầm lỗi.


Như vậy dẫu khó cũng phải ráng,
      với thời gian ta cũng sẽ quen,
      làm như thế ta mới có được tình yêu,
      thứ tình yêu mà Thiên Chúa dành cho con người.


Đó là một tình huống
      đòi buộc ta liên kết chặt chẽ với Thiên Chúa,
      mối liên kết đó phải được thực hiện
      trong từng giây phút hiện tại,
      suốt 24 giờ mỗi ngày.


      Tôi xin đưa ra một vài ví dụ trong Tin Mừng minh hoạ Đức Giêsu sống yêu thương vô điều kiện đối với những người sống đồng thời với Ngài. Cách phản ứng của Ngài không giống như chúng ta. Hãy xem Ngài tiếp xúc với những con người rất khác nhau này.

      Nếu đối diện với một phụ nữ Samaritanô, ta sẽ hành xử thế nào? Ta sẽ phán đoán vẻ bên ngoài của chị, phong cách, ánh mắt, cử chỉ của chị; cho dẫu ta không có gì mâu thuẫn với chị, chắc chắn hẳn ý nghĩ của ta sẽ không mấy tốt đẹp. Ta sẽ nhìn vào gương mặt chị, nhìn chung những dáng vẻ của chị, những cử chỉ dịu dàng của chị, và ta sẽ có một phán đoán tinh tế: đây là một phụ nữ bình dân, có mức sống thấp kém, âm sắc trong tiếng nói của chị chứng tỏ nền giáo dục sơ đẳng của chị, một vài lời nói của chị cho thấy chị nhẹ dạ, có thể hay thay lòng đổi dạ. Nói tóm lại đó là một phụ nữ như bất kỳ người phụ nữ nào ta gặp trên đường, có thể chào hỏi chị, nhưng ngừng lại để nói chuyện thì chẳng ích lợi gì.

      Chúa Giêsu đến trước mặt chị, nhờ chị một việc, nhã nhặn nói chuyện với chị, hỏi chị nhiều câu, rút ra những gì tích cực từ những câu trả lời lờ mờ, cố tình thiếu chính xác của chị, không cần kết án chị có nhiều chồng, Ngài mời gọi chị thay đổi cách sống, chỉ cho chị thấy những lợi điểm của cuộc đời phụng sự Thiên Chúa.

      Chúng ta chỉ thấy đó là một phụ nữ nhẹ dạ, nhưng Đức Giêsu thấy đó là một người con cái Chúa. Chúng ta chỉ biết phán đoán về chị, còn Đức Giêsu kêu gọi chị định hướng lại cuộc đời và biến chị trở thành một người truyền bá Nước của Cha Ngài một cách tài tình (x. Ga 4,5-42).

      Một hôm, có một nhóm người Pharisiêu đem đến cho Ngài một người đàn bà bị bắt quả tang phạm tội ngoại tình, và buộc Ngài phải lập tức kết án chị, nếu Ngài thực sự nhất trí với Lề Luật của dân. Rõ ràng phụ nữ này là một tội nhân công khai, một người ai cũng biết là gái điếm. Đức Giêsu hơi bối rối, Ngài thấy cần phải nghi ngờ thiện chí của những người muốn kết án người phụ nữ khốn khổ này. Chị ta cũng là một con cái Chúa, bất chấp tình trạng của chị thế nào, dẫu không thoả hiệp với tội lỗi của chị, Ngài quyết bảo vệ chị: “Ai vô tội, xin hãy ném đá trước”. Tất cả mọi người, người này nối tiếp người kia, lần lượt rút lui, khởi đầu là những người già nhất, không ai kết án chị cả. Đức Giêsu nói với chị ta: “Không ai kết án chị, cả Ta nữa, Ta không kết án chị”. Để tỏ cho chị thấy Ngài cũng không đồng ý với lối sống tội lỗi của chị, Ngài nói thêm “... nhưng hãy về và đừng phạm tội nữa” (Ga 8,3-11).

      Đức Giêsu luôn luôn thấy cái chương trình của Thiên Chúa nơi chị ta: cứu vớt những gì hư mất.

Về mặt nhân loại, cái nhìn của Đức Giêsu
      cũng giống như chúng ta,
      nhưng Ngài luôn luôn tìm cách
      làm đẹp lòng Thiên Chúa Cha,
      là người đã sai Ngài đến để cứu vớt mọi người tội lỗi.


Muốn cứu vớt họ thì phải yêu thương họ,
      muốn yêu thương họ, phải tránh làm nhục họ,
      đè bẹp họ, kết án họ.

Chỉ cần chỉ cho họ thấy
      Ngài đến không phải vì những người khoẻ mạnh
      và những người tin rằng mình khoẻ mạnh,
      mà vì những người đau yếu, bệnh tật,
      những người bị bóc lột, không nơi nương tựa.


Muốn đạt tới tình trạng tinh thần ấy,
      muốn tạo cho mình một não trạng bình thản như thế,
      việc tối yếu là: sống tràn đầy giây phút hiện tại
      trước mặt Thiên Chúa
      là Đấng luôn luôn chăm sóc đến con người
      dẫu cho tình trạng của họ thế nào.


Thiên Chúa là một người Cha chung thuỷ,
      không ưa việc ly dị, chia cắt
      thích bảo vệ gia đình, con cái,
      Ngài làm điều đó với bất cứ giá nào,
      vì thậm chí Ngài đã quyết định
      hy sinh Đức Giêsu để cứu mọi người khác,
      và để tạo nên một thế giới hợp nhất.


Những chia rẽ, bất ổn, đổ vỡ
      không bao giờ phát xuất từ Thiên Chúa,
      và, trong tinh thần của Ngài,
      mọi sự sẽ đâu vào đó
      nếu người ta biết dùng giây phút hiện tại.


Như vậy thì than khóc quá khứ làm gì?
      Hay mơ mộng một tương lai tốt đẹp làm chi?


Tại sao không khiêm nhượng
      đặt mình dưới ánh mắt Đấng Toàn Năng
      và giao phó cho Ngài tất cả
      những gì liên quan đến chúng ta?


Gợi ý:
      Sức mạnh của tôi,
      điểm tựa của tôi,
      để có thể dùng nội tâm mình
      thay đổi thế giới
      chính là ngày của hôm nay,
      hôm nay mà Ngài ban cho tôi.

 

1 nhận xét: