Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2018

NGUỒN MẠCH PHÁT SINH BÌNH THẢN



Năm 1973, trên đài phát thanh Canada, người ta có phỏng vấn một nữ diễn viên hài rất dễ thương và bình dân.
Trong nhiều hoàn cảnh hết sức khác nhau, nàng vẫn luôn luôn hiền lành dịu ngọt, nàng vẫn lưu tâm bảo vệ sự trong trắng đơn sơ, nên các bạn bè nàng đều nói:
- Chúng tôi muốn biết cái bí quyết của chị. Làm sao mà lúc nào chị cũng có vẻ hạnh phúc, cuộc đời đối với chị hình như quá đơn giản? Nhìn thấy chị người nói không những chị không có vấn đề gì khó khăn, mà thậm chí chưa bao giờ gặp vấn đề gì khó khăn cả. Có bao giờ chị mất nụ cười trên môi đâu?
Cô diễn viên vui vẻ và bình thản kể lại:
- Sở dĩ tôi có được thái độ ấy là nhờ mẹ tôi. Nhà tôi rất đông người, khi nào chúng tôi có chuyện gì buồn phiền, thì mẹ tôi lại nói:
      - Này các con, đừng lấy làm khó chịu,
      buồn phiền chỉ là những du khách,
      không ở yên một chỗ nào lâu,
      ngày mai chúng biến mất thôi.
      Vậy hãy cười tươi lên và kiên nhẫn.
Thế là chúng tôi nhìn những nỗi buồn phiền đó qua đi trong tâm trí. Khi chúng tôi có một niềm vui, mẹ lại bảo:
      - Hãy thưởng thức nó đi, hãy nếm nó xem,
      hãy phân tích nó,
      hãy vui vẻ đón nhận nó,
      nó đến để ở lại,
      nó không giống như người dọn nhà thuê.
Chúng tôi giữ lấy niềm vui, đó là cách mẹ giáo dục chúng tôi.
Thực ra, thái độ của cô nghệ sĩ, của nữ diễn viên này, không gì khác hơn là làm chủ giây phút hiện tại: giây phút hiện tại có thể củng cố hay làm mất thăng bằng tuỳ theo ta có làm chủ được cảm tính hay không.

      Nếu chúng ta sống tràn đầy giây phút hiện tại,
      bằng cách ý thức rằng
      can đảm và nghị lực của ta
      kín múc được sức mạnh
      nơi Siêu Lực trong ta.
      Thử thách, thất vọng, nghịch cảnh,
      lo lắng, đắng cay, mâu thuẫn với tha nhân,
      hay thời vận não nề,
      sẽ không bao giờ phá huỷ được
      niềm vui trong nội tâm sâu thẳm
      sự bình an mà ta tìm kiếm mỗi ngày.
      Thiên Chúa không bao giờ bỏ rơi
      những ai vững cậy nơi Ngài.


Gợi ý: 
Xây dựng cuộc đời
      chính là sống ngày hôm nay cho tràn đầy
      bằng những phương thế bình thường.
      Ngày nào cũng có đủ khổ nhọc cho ngày nấy (x. Mt 6,34).


Nếu ta để lại ngày mai
      những gì ta có thể làm được ngày hôm nay
      là ta làm cho mình kém hiệu lực,
      là không chịu cố gắng
      xây dựng và làm an tâm
      những người đang cậy trông nơi ta.


Sáng nào cũng nên dành ra vài phút
      làm agenda chuẩn bị những việc phải làm,
      suy nghĩ ra một vài việc tích cực
      để làm nhằm ích lợi tha nhân

1 nhận xét: